Nghi Lễ Bí Ẩn (Midsommar) là tác phẩm tiếp theo của đạo diễn Ari Aster sau bộ phim Di Truyền (Hereditary). Và giống như tác phẩm trước, bộ phim không theo hướng kinh dị giật gân mà những thứ đáng sợ được xây dựng và bộc lộ dần trong một tác phẩm đầy ám ảnh.

Cốt truyện xoay quanh nhân vật Dani đang chịu nhiều tổn thương về tâm lý sau cái chết đột ngột của cha mẹ và em gái. Để vượt qua nỗi đau, cô miễn cưỡng chấp nhận tham gia chuyến du lịch với bạn trai mình là Christian đến quê hương Thụy Điển của một người bạn trong nhóm là Pelle. Nhóm bạn 5 người đến vùng đất Bắc Âu trong niềm hân hoan nhưng không hề biết rằng cái chết đang cận kề họ hơn bao giờ hết.
Khác với Di Truyền với một tông màu u tối, Nghi Lễ Bí Ẩn được xây dựng với những màu sắc trong sáng và tuyệt đẹp. Cộng đồng nơi Pelle sinh sống đều mặc tông màu chủ đạo là trắng và tô điểm thêm những vòng hoa rực rỡ và thu hút. Thế nhưng, trên nền của cái đẹp ấy, những hy sinh và giết chóc được miêu tả đầy chân thực và tạo nên sự tương phản đến cực đoan và ám ảnh. Khán giả sẽ vô cùng hoảng hốt trước việc hai nhân vật nhảy từ trên núi cao xuống làm cơ thể và mặt nát bươm hay những con người bị mổ ra đến mức không thể nhận diện. Thậm chí một phân cảnh đối lập giữa một bên là cảnh trụy lạc đầy tội lỗi với sự chứng kiến của nhiều người và một bên là hình ảnh người phụ nữ bị phản bội đau khổ cùng cực khiến người xem phải khó chịu khi theo dõi.
Diễn xuất chính trong phim được giao cho nữ diễn viên xinh đẹp Florence Pugh và cô không hề khiến khán giả thất vọng. Dani của Florence là một cô gái bị vấn đề tâm lý và khó kiềm chế cảm xúc nội tâm. Những phân cảnh cô đau khổ cùng cực và tiếng khóc nhói lòng chắc chắn làm người xem chua xót. Thế nhưng, nụ cười của Dani cuối phim khi đã toàn tâm toàn ý làm Nữ Hoàng Tháng Năm lại khiến chúng ta sợ hãi.
Tađa, để biết bộ phim đáng sợ thế nào. Mời các bạn xem phim nha.
Kelvin Tong